Ngôn ngữ

FAQ

A:

Tín chỉ carbon (hạn mức carbon) là chứng nhận có thể giao dịch thương mại về thể hiện quyền phát thải một tấn khí carbon dioxide (CO2) hoặc một tấn khí nhà kính (GHG) (Điều 3.36 Luật Bảo vệ Môi trường). Khi một công ty mua tín chỉ carbon, thường là từ chính phủ, họ được phép tạo ra một tấn khí thải CO2. Với tín chỉ carbon, doanh thu carbon chảy theo chiều dọc từ các công ty đến các cơ quan quản lý, mặc dù các công ty kết thúc với các khoản tín chỉ dư thừa có thể bán chúng cho các công ty khác.

Bù trừ carbon là một công cụ đại diện cho việc giảm thiểu, tránh hoặc cô lập một tấn carbon dioxide hoặc khí nhà kính tương đương. Chúng di chuyển theo chiều ngang, giao dịch nguồn thu carbon giữa các công ty. Khi một công ty loại bỏ một đơn vị carbon khỏi khí quyển như một phần của hoạt động kinh doanh bình thường, nó có thể tạo ra sự bù trừ carbon. Các công ty khác sau đó có thể mua bù trừ carbon đó để giảm lượng khí thải carbon của chính họ.

A:

Về cơ bản, thị trường carbon là hệ thống giao dịch mà tại đó tín chỉ carbon được mua và bán giữa các công ty hoặc cá nhân để bù trừ cho việc phát thải khí nhà kính thông qua việc mua tín chỉ carbon từ các chủ thể giảm hoặc xóa bỏ việc phát thải khí nhà kính.

Thị trường carbon bắt buộc là thị trường mà quốc gia, tổ chức hoặc doanh nghiệp theo luật phải kiểm kê và giảm lượng phát thải khí nhà kính và có quyền tham gia các hoạt động trao đổi, buôn bán, chuyển giao hạn ngạch phát thải khí nhà kính cũng như tín chỉ carbon. Việc giảm phát thải sẽ phải tuân thủ theo các quy định bắt buộc của quốc gia, khu vực hoặc quốc tế. Đối với các chương trình mua bán phát thải, những người tham gia – thường bao gồm cả các nhà phát thải và trung gian tài chính – được phép giao dịch lượng khí thải được phép để kiếm lợi nhuận từ lượng khí thải không sử dụng hoặc để đáp ứng các yêu cầu quy định.

Thị trường tự nguyện bao gồm tất cả các giao dịch bù trừ carbon không được mua với ý định phục vụ một thị trường carbon bắt buộc. Thị trường này bao gồm các lượng bù trừ carbon được mua với mục đích bán lại hoặc tạm dừng để đáp ứng các tuyên bố trung hòa carbon hoặc môi trường khác. Nhu cầu tự nguyện về bù trừ carbon được thúc đẩy bởi các công ty và cá nhân chịu trách nhiệm bù trừ lượng khí thải của chính họ, được gọi là người mua hoàn toàn tự nguyện, cũng như các thực thể mua bù trừ carbon tiền bắt buộc trước khi giảm phát thải được yêu cầu theo quy định. Người mua bù trừ carbon hoàn toàn tự nguyện và được thúc đẩy bởi nhiều tác động liên quan đến trách nhiệm xã hội, đạo đức và rủi ro danh tiếng hoặc chuỗi cung ứng. Người mua bù trừ carbon theo suy đoán trước ngày bắt đầu thị trường carbon tuân thủ, họ có được mức giá thấp hơn so với mức bù đắp tương tự cuối cùng có thể bán trong thị trường bắt buộc.

A:

Để mua bán tín chỉ carbon trên thị trường carbon, các nhà cung cấp phải chứng minh tính hợp lệ của tín chỉ carbon của họ và người mua cần biết chất lượng của tín chỉ carbon mà họ thường mua. Đây là lúc cơ chế thẩm định và chủ thể thẩm định carbon trở nên quan trọng.

Thẩm định carbon là khi tổ chức thẩm định độc lập xác minh chương trình bù trừ carbon và đảm bảo chương trình đó đáp ứng các tiêu chuẩn của tổ chức (tiêu chuẩn thẩm định). Nếu chương trình đáp ứng các tiêu chuẩn, tín chỉ bù trừ carbon sẽ được xác minh, tăng sự an toàn cho người tiêu dùng khi mua hàng và bù trừ lượng khí thải carbon của chính họ

A:

Các dự án năng lượng tái tạo đã tồn tại từ lâu trước khi thị trường tín chỉ carbon trở nên thịnh hành. Nhiều quốc gia trên thế giới được thiên nhiên ưu đãi với nguồn tài nguyên năng lượng tái tạo dồi dào. Những quốc gia như Brazil hay Canada có nhiều sông hồ, hay những quốc gia như Đan Mạch và Đức với nhiều vùng nhiều gió. Đối với những quốc gia như vậy, năng lượng tái tạo vốn đã là nguồn phát điện hấp dẫn và chi phí thấp, đồng thời giờ đây chúng bổ sung thêm những lợi ích cho quá trình tạo ra bù trừ carbon.

Những cải thiện hiệu quả năng lượng bổ sung cho các dự án năng lượng tái tạo bằng cách giảm nhu cầu năng lượng của các tòa nhà và cơ sở hạ tầng hiện tại. Ngay cả những thay đổi đơn giản hàng ngày như chuyển đèn gia dụng từ bóng đèn sợi đốt sang bóng đèn LED cũng có thể mang lại lợi ích cho môi trường bằng cách giảm mức tiêu thụ điện năng. Ở quy mô lớn hơn, điều này có thể liên quan đến những việc như cải tạo các tòa nhà hoặc tối ưu hóa các quy trình sản xuất để hiệu quả hơn hoặc phân phối các thiết bị hiệu quả cho chủ thể có nhu cầu.

Thu hồi carbon và khí mê-tan liên quan đến việc thực hiện các biện pháp loại bỏ CO2 và khí mê-tan (có hại cho môi trường gấp 20 lần so với CO2) khỏi khí quyển. Khí mê-tan dễ xử lý hơn vì nó có thể bị đốt cháy để tạo ra CO2. Mặc dù điều này thoạt nghe có vẻ phản tác dụng, vì khí mê-tan có hại cho khí quyển hơn 20 lần so với CO2, việc chuyển đổi một phân tử khí mê-tan thành một phân tử CO2 thông qua quá trình đốt cháy vẫn làm giảm lượng khí thải ròng hơn 95%. Đối với carbon, việc thu hồi thường diễn ra trực tiếp tại nguồn, chẳng hạn như từ các nhà máy hóa chất hoặc nhà máy điện. Mặc dù việc bơm lượng carbon thu được này vào lòng đất đã được sử dụng cho nhiều mục đích khác nhau như tăng cường thu hồi dầu trong nhiều thập kỷ, nhưng ý tưởng lưu trữ lượng carbon này lâu dài, xử lý nó giống như chất thải hạt nhân, là một khái niệm mới.

Các dự án sử dụng đất và trồng lại rừng sử dụng các bể chứa carbon, cây cối và đất của thiên nhiên để hấp thụ carbon từ khí quyển. Điều này bao gồm bảo vệ và phục hồi rừng cũ, tạo rừng mới và quản lý đất. Cây cối chuyển đổi CO2 từ khí quyển thành chất hữu cơ thông qua quá trình quang hợp, cuối cùng chất này đọng lại trong lòng đất dưới dạng chất của thực vật chết. Sau khi được hấp thụ, đất giàu CO2 sẽ giúp khôi phục chất lượng tự nhiên của đất – tăng cường năng suất cây trồng đồng thời giảm ô nhiễm.